Ôi lời của mợ Linh chí lý, và tôi yêu mợ quá! Tôi đang suy nghĩ bước xuống nhà bếp, thấy mợ Linh đang bày những thức ăn ra trên bàn, đôi mông tròn to nhô ra từ chiếc quần Jean chật cứng, tôi lại ôm mợ từ phía sau, tay thò ra trước kéo cái phẹt mơ tuya xuống và kéo cái quần xuống ngang đầu gối. Mợ Linh mắng yêu:
“Từ từ đã nào, đổ đồ ăn xuống bàn bây giờ!”