Buồn, tuyệt vọng và chán nản nên tôi quyết định xin nghĩ để về quê cho khuây khỏa, ngay cả phòng trọ tôi cũng đã trả lại. Tôi về nhà được hơn một tháng thì có một người bạn gọi điện báo là đang có công ty đang tuyển dụng đúng chuyên ngành của tôi. Thế là tôi lại khăn gói lên TP để phỏng vấn và xin thử việc. Trong thời gian này, tôi chỉ biết cắm đầu vào công việc để quên đi nỗi buồn. Có lần tôi làm việc đến nỗi kiệt sức rồi ngất xỉu trên bàn làm việc. Với thái độ làm việc như vậy, tôi đã được nhận vào làm nhân viên chính thức sau 2 tháng thử việc. Và sau hơn 2 năm cố gắng thì tôi đã được lên vị trí trưởng phòng. Cũng nhờ đó mà tôi được gặp Lan Anh…